Vào cái tuổi … sồn sồn của những người như QN , sau mấy chục năm lăn lộn kiếm sống ở xứ lạ … , lo cho con cái , vun xới gđ , thì đây là thời điểm rảnh rang để nghĩ cho chính mình . Mấy năm nay , bạn bè QN thay nhau đi du lịch , lần nào họ về , QN cũng được bạn tặng quà , mấy món quà nho nhỏ dể thương , những mẫu chuyện lạ ..vv.. làm mình cũng muốn đi chơi cho biết ! Thế là lần này vợ chồng QN đi tour Trung Quốc , rủ thêm vợ chồng người chị cùng đi … cho đề huề .. xôm tụ …!
….. Chuyến đi cũng khá vui , sướng nhất là cảm giác buông bỏ hết mọi thứ , chẳng lo gì nhà cửa , nấu nướng , trách nhiệm . Đã có người lo cho mình mọi thứ , từ chuyện ăn , ngủ , đi chơi .
Nhưng …( lại là chữ nhưng .. đáng ghét …! ) đi rồi mới biết , mới chợt nhận ra , sức khỏe mình không còn sung mãn như những năm còn trẻ nữa , rất dễ thấm mệt đường xa …
Đi chơi TQ hạnh phúc nhất là sáng sớm thức dậy ở Khách sạn ( holiday inn ) Bắc Kinh , không khí iên tỉnh , thức ăn sáng rất ngon và phong phú , bên khung cửa sổ cảnh vật , cây cối iên ả . QN thích món cháo , ăn với dưa mắm , thêm ly cà phê , … là thấy ngon lắm rồi , OX và các người khác thì tha hồ mà thưởng thức những món ngon khác … ( hơn 30 món lận .. ) những người đi chung đoàn có kinh nghiệm , họ bảo phải ráng ăn , chớ trên đường đi , thức ăn dở lắm .. ( nghe nói thôi , vẫn chưa hình dung được dở cỡ nào ?? ) .
Phải công nhận TQ có nhiều thắng cảnh , di tích lịch sử đáng đồng tiền bát gạo . Mỗi ngày cứ 8 giờ sáng là đoàn người khởi hành dong ruổi trên con ngựa sắt (xe bus ) , ngoại trừ có mấy ngày phải dậy sớm hơn để ra phi trường , di chuyển sang thành phố khác . Từ Bắc kinh , tới Tứ xuyên , Giang châu , Hàn châu , Tô châu , Thượng Hải , mỗi ngày họ cho ăn 2 bữa trưa , và tối, riêng bữa sáng đã có khách sạn lo.
Đi bộ mệt , đói bụng , thấy đồ ăn nóng sốt , thôi thì cũng được , lạ miệng , nên ai cũng ăn ngon lành , không chê khen gì hết . Tới buổi tối , vào một nhà hàng khác ..
… ơ kìa , lạ nhỉ .., không cùng nhà hàng , mà sao đồ ăn giống nhau thế ? .. từ mùi vị , nhàn nhạt , cũng , toàn rau và rau , … à !… mà cũng có chút khác , thêm được món trứng gà đổ chả , … đói quá , thôi thì cũng ráng cho qua bữa ..
… Trong đoàn bắt đầu có tiếng cự nự ,,, ” sao giống ăn chay quá … ‘
Cứ thế tiếp tục , ngày này qua ngày khác , chỉ rau và dầu mỡ , thỉnh thoảng chen vào một hai bữa gọi là thịnh soạn , như món thổ sản địa phương , Vịt Bắc kinh , hay dumling v.v.,,,
Nhưng cũng chẳng ngon lành gì ,.. nhà hàng ở đâu cũng cho ăn một kiểu . bây giờ thì hết còn lạ miệng nữa rồi , mà là quen miệng .. ,
Thấy tội cho cái bụng mình ghê lắm ..
…. Trên đường đi , họ hay xen kẻ , đưa mình tới các địa điểm giới thiệu sản phẩm địa phương , với mục đích thương mại . . .
Được thôi , nên coi cho biết , cũng là mở rộng tầm mắt . Trong đoàn ai cũng là lần đầu tới TQ (có ai đi lần 2 không nhỉ ?? ) nên ai cũng hăm hở suýt soa , muốn mua cái này , cái nọ , cho mình , cho bạn bè
…. Các trung tâm bán hàng giới thiệu sản phẩm của họ qui mô , to lớn , và rất lịch sự , giá cả có niêm yết đàng hoàng , lo chi … thế là ai cũng mua , không nhiều thì ít … tay xách , nách manh …. hào hứng chi lạ …
Ở trung tâm bán ngọc cẩm thạch , sau khi nghe thuyết minh về ngọc … họ dẫn mình vào nơi bán hàng . Chu choa ơi , 2 tầng lầu , người đông tới phát khiếp , khách du lịch khắp nơi đổ về … một rừng cẩm thạch , đủ loại đủ cở , mắc có , rẻ có . Thượng vàng , hạ cám , nhìn muốn hoa mắt , như lạc vô mê hồn trận ….
…. Chị chồng QN là người thích mua sắm , nên chị rất thích thú , vòng tới , vòng lui , lựa cho mình một chiếc vòng đeo tay , màu sắc khá đẹp (! ) . Trong nhóm đi chung có 2 cặp mới đám cưới , nên chàng âu iếm hào phóng .. bảo nàng , ” em thích thì mua đi ” . Thế là hôm đó trong nhóm của QN ( 26 người ) có không ít người ra khỏi tiệm , với chiến lợi phẩm , là những hộp nho nhỏ , xinh xinh , và túi tiền thì nhẹ đi khá bộn , nhưng ai cũng vui vì nghĩ mình vào đúng nơi , mua được hàng rẻ , bền , đẹp , sang …(? ) !
Cũng ngày hôm ấy , lát sau ở một trung tâm khác , ” không kém hoành tráng ” , chị em QN mỗi người mua được một hộp kem dưỡng da , ( mỗi hộp có 6 hũ nhỏ , mỗi hũ giá khoảng $7 us dollars ) mà theo lời chị chồng , thi có người đã từng đi TQ mua về xài thử thấy tốt lắm . Và cách đây không lâu , chính QN cũng được một chị bạn tặng một hộp làm quà sau khi đi TQ về , cũng cho biết là rất tốt . Dù không nhớ chính xác là hiệu gì , nhưng nhìn hũ gel thì thấy giống y chang , từ hình thức tới nội dung , nên hai chị em hí hững ” Tậu ” mỗi người một hộp . Tối về trước khi đi ngủ , QN còn lôi chiến lợi phẩm mua trong ngày ra ngắm nghía ,… thật tức cười .. cứ như con nít , được đi chơi có khác ….
.. Ngẫm nghĩ …chắc loại này mới đúng đây , mắt hơn là thứ tốt , là chính hiệu rồi , chị QN bèn trả giá , vì nghe chị bạn nói đã mua với giá $100 us . Họ nghe mình trả $100 họ không thèm bán , cho đến khi mình sắp đi ra , họ làm như miễn cưỡng bán cho mình lấy thảo .
Tưởng ngon lành , Chị chồng mua 2 hộp , hết $200 usd , QN bắt chước …. mua thêm một hộp , tốn thêm $100 , dù lòng cũng hơi phân vân ( …. lúc này mới … bắt đầu biết phân vân … muộn chưa ?? ) .
….. TQ vào cuối tháng tư , trời vẫn còn lạnh , và thỉnh thoảng có mưa dầm . Cô hướng dẫn viên khuyến cáo là hôm sau mưa , nên buổi sáng , trước khi rời khách sạn ai cũng chuẩn bị sẵn dù , và aó ấm , nhất là trong chuyến đi , phần lớn là các vị bô lão .
Chúng tôi được đưa đi thăm mấy cái chùa thật đẹp . Phải công nhận TQ có những di tích , thắng cảnh rất tuyệt vời . Ở Tứ xuyên , đi đâu cũng thấy bán những tượng đất nung hình binh lính hay xe ngựa , v.v.v. thời xa xưa , ( mô phỏng theo những tượng được đào lên từ những căn hầm được khai quật của Tần thủy Hoàng , ) Hôm đó chúng tôi được đưa tới một cái xưởng chuyên sản xuất những tượng này . Đây là một xưởng lớn qui mô , sản xuất hàng tại chỗ , cũng như có bán rất nhiều đồ cẩn xà cừ , tượng Phật , đồ lưu niệm … , rất độc đáo , có dán giá tiền đàng hoàng rõ ràng , nhưng nhìn giá là giật mình vì rất đắt.
Trong nhóm có một cặp vợ chồng trẻ người Việt gốc Hoa , nói rành tiềng Tàu , và họ đã từng qua TQ nhiều lần công tác cho Hãng .. ( nghĩa là họ không phải lần đầu tới TQ như mình )… Anh chồng muốn mua một ít tượng lính về làm quà , và anh chọn mấy hộp trang trí khá đẹp , họ để giá 400 RMB ( khoảng $65 usd ) một hộp , tự tin là mình sành sỏi , anh trả giá rất lâu , cuối cùng mua được với giá 300 RMB một hộp . Tụi tôi nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ : Chà ! … biết tiếng địa phương có khác … , nên ai mua gì cũng nhờ anh ta trả giá … làm anh ta bận rộn và thấy mình quan trọng quá trời..
Chị chồng Qn cũng thích cặp tượng sư tử bằng ngọc trắng , rất dễ thương , họ để giá $1,200 usd , chị còn đang ngần ngừ vì đắt . Thấy vậy anh chàng bán hàng bận đồ vest , đẹp trai cà rà theo sát chị mời mọc , họ cho chị discount chút đỉnh .
Chị muốn mua , nhưng anh rể không muốn , làm chị ít nhiều cũng phân vân , chưa dứt khoát , rốt cuộc … cho đến lúc gần ra xe bỏ đi … hắn ta còn chạy theo , cho giá xuống còn có $400 usd , từ $1200 mà xuống còn $400 , thật dễ sợ , may mà anh rể không cản , thì chị ấy đã mua hớ quá nhiều rồi .. , hú vía !
Chưa hết , …. trưa hôm đó , sau khi ăn trưa xong , chúng tôi được đưa tới thăm di tích của 3 căn hầm chôn những tượng binh lính bằng đất nung mới được khai quật của đời nhà Tần , ở địa điểm tham quan này , tượng đất nung loại này được mời chào , bày bán khắp nơi , giống y như những hộp mà anh bạn trẻ trong đoàn mua ở xưởng sản xuất .
Tò mò anh chàng hỏi giá thử , thì trời đất ơi , ở đây họ bán có 6 RMB ( chưa tới $1usd ) đó là còn chưa trả giá , trong khi bên kia , trả giá rát cổ , mới có giá 300 RMB . Không tức sao được ?? , anh chàng giận tái mặt , chửi thề ỏm tỏi .. Chúng tôi bắt đầu thấy …. sợ … phải dè chừng khi mua sắm ở đây rồi ….!
…. sau 5-10 phút giảng bài , mình còn đang mơ màng , vì vừa ăn trưa xong , máy lạnh .. hiu hiu , tiếng giảng bài đều đều … ai cũng buồn ngủ … thì chợt …giảng viên vỗ tay ba cái … cửa phòng sẽ mở và như một cơn lốc khoảng 10 người hay hơn đang chực sẵn bên ngoài … sẽ ùa vào phòng , làm mình hết hồn không biết chúng tôi going on ?? . Thế là một người cặp một khách , mình chưa kịp phản ứng , họ sẽ nhào tới cầm tay bắt mạch cho mình … QN còn một kinh nghiệm nữa khi đi TQ , hướng dẫn viên họ sẽ dẫn mình tới một nơi gọi là ” học viện dân tộc đông y ” ? xin lỗi , họ nói tiếng Tàu , QN dịch lại có thể không đúng , nhưng nôm na là như vậy , ở đây khi tới trung tâm này , rất lớn và bề thế , họ cho group của mình vô một phòng nhỏ , được mời trà , ( rất lịch sự , trước khi móc túi ..) và thuyết trình viên sẽ giảng giải về những huyệt đạo tay chân v.v.,
…..Vợ chồng QN thấy sợ quá , … đã quyết không mua gì .. vì không tin mấy cái nutrition này nên bỏ ra ngoài đứng , Chị chồng QN còn ở lại bên trong … bị bắt mạch , xoa bóp … và nghe dụ một hồi …thế là khoảng 5′ sau thấy anh rể chạy ra hỏi QN lấy thêm tiền ( vì khi đi ra ngoài không mang nhiều ) , thấy vậy OX cản liền: ” anh ơi … đừng tin mấy loại này nghen , nó dụ hay lắm đó ” … . Vậy mà lúc sau chị ấy đi ra , tay cầm túi thuốc khoảng 5-6 hũ … nhìn giống giống .. ” hũ sữa ong chúa “..
Chị nói , nó bắt mạch chị đúng quá , nên chị phải mua thuốc của nó …( Thật tình … lớn tuổi ai mà không có mấy cái bịnh này .!!..) nó đề nghị bán thuốc cho chị , đủ dùng 1 năm thì bịnh mới hết , giá $1,200 usđ , lúc đầu chị tính mua đủ một năm như lời họ đề nghị , nhưng vì nghe ông xã QN cản nên rút lại , chỉ mua uống đủ 6 tháng , ( nếu cần sẽ order thêm sau ) tốn hết $600 usd ,( thuốc gì mắt dữ vậy ?? ) một ngày nó gặp được vài mối như thế này thì cũng khẵm tàu rồi.
.
….. Hỏi chị đầu đuôi thế nào …? thì ra , nó bắt mạch nói chị bị bịnh thấp khớp … rỗng xương !!!!v.v. mà chị thì bị mấy bịnh này thiệt , chữa trị lâu nay , nên chị thấy sao nó biết đúng bịnh của chị ??..
rất nhiều du khách đả ăn thữ những con vật này
QN nghĩ , đây là họ móc túi khách du lịch , chứ dân địa phương ai xài cho nỗi , thuốt trị phong thấp , đau nhức , khớp xương v.v làm gì mà $100 usd một hũ , đúng là bị nó bóc lột …
QN kể chuyện này , mong Quí vị đề phòng , muốn mua thì tùy ý , nhưng nhiều khi bất thình lình họ cho mình vô tròng … không suy nghĩ kịp , giống như nhiều người đã bị , nên ở đây QN cho các ACEm một cái khái niệm, hy vọng khi mình gặp sẽ có sự chuẩn bị .
Kể từ hôm đó , ( thật ra cũng muộn rồi , vì sắp tới ngày về ,, ) chúng tôi đâm sợ không dám mua sắm gì hết . Cho dù những tiệm lớn , có dán giá đàng hoàng cũng không ai dám mua , bởi chúng tôi khám phá ra rằng , những trung tâm này lập ra , với qui mô lớn , họ đã móc nối với các tour du lịch ăn chia với nhau , để móc túi khách du lịch một cách có hệ thống , lơ tơ mơ là bị bóc lột chẳng còn gì , trong đoàn đi chung với QN , ai cũng đã mua khá nhiều , lúc về , nghĩ lại , vừa tức , vừa buồn cười , từng tuổi này mà còn bị dụ , bị gạt . !
Cho tới lúc về đến nhà ở Mỹ rồi , mà QN vẫn còn ấm ức , mấy ngày đầu ngủ chưa được , QN tò mò lấy mấy hộp cream thoa mặt ra , coi địa chỉ hãng sản xuất , lên web của họ để check giá thử , make sure mình không bị hớ ( vì em nghi quá ??… ) Email hỏi đại lý của hãng ở Mỹ cho giá , thì hôm qua họ mới reply lại cho QN cho biết gíá bán lẻ của họ , mỗi hũ có 55RMB muốn mua họ gởi tới tận nhà , trong khi ở trung tâm ngọc trai của TQ để gíá 180RMB 1hũ , trả giá lắm mới được mua với giá 110 RMB , coi như mình đã mua mắc gắp đôi , nghĩ coi có tức không ?
Tóm lại , nếu sau này có ACE nào đi du lịch TQ , thì có mấy đều nên biết : 1) đi ra ngoài ( khỏi khách sạn ) luôn luôn phải thủ giấy vệ sinh trong bóp , vì không rest room công cộng nào có giấy cả , nếu được đem theo vài cái khẩu trang để bịt mũi cho đở hít mùi hôi .
2) Bất cứ trung tâm thương mại nào do tour du lịch giới thiệu , phải cẩn thận khi mua đồ , trả giá xuống ít nhất 60-70% off , giá thật có 1/3 hay ít hơn .( họ khôn lắm , đợi mình bỏ đi họ mới bán , chứ lúc mới trả giá họ không bán đâu , bởi vậy mình mới dễ bị hớ …. .)
3) chuẩn bị tinh thần , đồ ăn rất dở , toàn là rau củ , hiếm khi có chút thịt . Ai thích ăn cay , thì chịu khó đem ớt theo , bên đó không thấy một trái ớt nào hết .
4) Mua đồ ăn vặt dọc đường như bắp luột , khoai nướng v.v. , hỏi giá cẩn thận , mấy người bán hàng rong , không biết tiếng Anh , mình không biết tiếng Tàu , ra dấu kiểu nào họ cũng ừ hết , nhưng tới lúc đưa tiền , họ không thối , lại có màng múa tay múa chân , mà mình luôn là người thua … mất tiền mà còn tức . 6) Đi tour TQ từ Mỹ thì mắc tiền hơn , nhưng bù lại khách sạn ngon lành , chuyến đi tổ chức cũng cao cấp hơn , đỡ tạp nhạp , còn đi tour từ VN , giá có rẻ hơn , nhưng không được khách sạn…và những dịch vụ khác tốt như đi từ Mỹ. 5) Nên đổi tiền lẻ bỏ túi , vì mua đồ dọc đường , mà đưa tiền lớn , như giấy 100, hay 50 (RMB) thì coi chừng , nhiều khi bị thối tiền giả , mình có rành tiền Trung quốc đâu , nó thối tiền âm phủ , cũng đâu có ai biết , ( đã có người bị rồi ) , còn không thì nó thối thiếu , lại có một màng cãi lộn , kẻ nói gà người nói vịt , mạnh ai nấy nói , hiểu chết liền …. Cái gì cũng vậy tiền nào của nấy , do túi tiền , và nhu cầu của mình thôi… tùy các bạn lựa chọn .
Trời ơi hôm nay mới mò được chị QN tường thuật chuyến đi TQ ở đây. Nghĩ cũng mắc cười, CN có đủ các “phòng,” nhưng nhà bếp là nơi đông đúc nhất, mục gì cũng đem vô nhà bếp là xong, ở bên mấy “phòng khác” thường bị quên lãng mất.
Biết chị QN đi TQ Bí đã cản chị ĐỪNG MUA GÌ Ở ĐÓ hết. Đó là Bí đi năm 2005, hồi đó TQ chưa bị phanh phui vụ cái gì cũng giả tạo hết. (… oops, phải chạy nghe….. muốn nghe thì Bí kể tiếp…. )
Sau khi đi được vài ngày mình mới nhận ra tụi tour nó dẫn mình đi ngắm cảnh thì tính từng phút, bỏ mình vào mấy nơi mua sắm (shopping) thì hàng mấy tiếng đồng hồ.
Ai đời đi Vạn Lý Trường Thành chỉ cho ở đó 1 tiếng 45 phút, xong thả vào chỗ shopping 3 tiếng. Mấy chỗ “shopping” không phải như cái “mall” bên Mỹ hoặc là cả một con đường tập trung nhiều tiệm đâu, mà chỉ là một tiệm lớn bán ngọc trai, tiệm thì bán cẩm thạch và gift shops, tiệm thuốc bắc, tiệm tranh thêu đồ thêu, xưởng làm bình hoa, tiệm bán bình trà chén trà, đồn điền trà, công ty tơ lụa.
May lắm ở Tô Châu và Thượng Hải mới được đi chợ “tự do” có nhiều vendors bán đủ thứ hàng. Ghét nhất là bị vô 2 tiệm cẩm thạch ở Bắc Kinh và Thượng Hải, 2 tiệm ngọc trai ở Bắc Kinh và Vô Tích (Wu Xi). Kỳ lạ một điều là chung quanh mấy tiệm này không có hàng quán, chợ búa, hoặc tiệm tiếc gì khác, nên nhiều khi tụi Bí “đào ngũ” đi ra ngoài chơi nhưng không đi được tới đâu vì chỉ toàn là đồng không mông quạnh, hoặc vài mái nhà tranh xiêu vẹo rải rác chung quanh thôi.
Khi đến tiệm thuốc bắc ở Bắc Kinh thì mắc cười lắm, sau khi bị “bắt” ngồi nghe nó thuyết giảng về “thuốc tiên” thì vc Bí và vài người khác tìm cách “chẩu” ra ngoài, bị 2 mụ Tàu trẻ tuổi duyên dáng trong bộ đồng phục giang hai tay chặn lại: “You cannot go out.” .. …Ông chồng Bí và mấy tên kia đớ người ra thì Bí vọt miệng: “We want to go to restroom.” Thế là mấy mụ đành “buông tay xuống” cho tụi Bí “thoát thân” ra ngoài. ( Sao nhớ hồi học tiểu học quá).
Tiệm này đi bộ đến Thiên An Môn (TAM) được. Hôm ấy đáng lẽ đoàn tour sẽ viếng TAM, nhưng đúng lúc ấy xảy ra chuyện gì đó nên tụi Trung Cộng xiết chặt TAM, … xe tăng, lính mặc quân phục xông ra chặn các phía, và dân chúng đứng 2 bên đường hiếu kỳ đứng nhìn, nên đoàn tour “bị” đưa vào tiệm thuốc bắc sớm hơn chương trình.
Tụi mình đi lê la trên các lề đường chung quanh TAM trong tình trạng căng thẳng đó, nên cũng chẳng lấy gì làm vui, nhất là biết TAM là nơi từng đẫm máu của sinh viên học sinh Trung Quốc đấu tranh đòi dân chủ, và thấy hình thằng cha Mao Trạch Đông to tướng căng ở đó nên mất hứng đành trở lại tiệm thuốc bắc, thấy bà con trong đoàn của mình vẫn xếp hàng chờ được “bắt mạch” và úa ra mua thuốc tùm lum. Lên xe hỏi ra ai nấy cũng tốn khoảng mấy trăm đô, và ai cũng bị “bịnh thận” nên gần như thuốc nào cũng giống nhau.
Một vài người trong đoàn ghét “shopping” kiểu bị ép buộc này nên bắt đầu tức tối, nhưng khoảng hơn nửa đoàn người lại mê say chuyện mua sắm. Khi đến Thượng Hải, ghét nhất là bị đưa đi làng Vô Tích (Wu Xi). Cái làng này có khỉ gì đâu, chỉ có con sông Thái Hồ và nơi phim trường làm bộ phim Tam Quốc Chí, rồi lại bị chở vô tiệm bán ngọc trai và tiệm bán bình trà chén trà. Đám người ghét shopping bàn nhau góp tiền cho tourguide để họ thả mình ở chỗ thắng cảnh chứ đừng bắt mình vào shopping nữa. Biết cô tourguide nói sao không, cô giải thích:
– Xin lỗi tôi không thể làm được vì đây là luật của nhà nước. Quí vị cũng biết là tour này quí vị trả rất rẻ, dưới $1,000 đô cho mỗi người, giá này chỉ đủ cho tiền vé máy bay thôi. Quí vị cũng biết chính Mr. Hsieh (cái ông businessman đó) đã dùng phương tiện này để đi làm ăn cho có lợi, nhưng vì chỉ có vài người như ông ta, chứ nhiều người hơn thì chúng tôi phải báo cáo đó.
Các tiệm shopping và các hãng tours làm ăn với nhau, chúng tôi là những tourguide làm công cho họ, phải làm theo luật của hãng, họ thì làm ăn và làm theo luật của nhà nước. Tôi đoán là các cửa hàng này phải trả thêm tiền cho các hãng du lịch để bù tiền khách sạn, xe cộ và ăn uống cho quí vị. Đến Thượng Hải quí vị sẽ phải vào một tiệm cẩm thạch nữa, tiệm này thật sự là do nhà nước làm chủ và chúng tôi bắt buộc phải đưa quí vị vào đó.
Nhân viên quèn như chúng tôi, chỉ được ăn tiền tips của quí vị thôi, nhưng không phải một mình tourguide ăn, mà chúng tôi phải chia ra giữa national tourguide, local tourguides, tài xế, người khuân vác hành lý…. Tour nói tiếng Anh được hãng trả thêm tiền. Tôi cũng làm tourguide cho hãng Grand America chỉ nói tiếng Tàu thôi đó. Hễ hãng nào có việc gọi tôi là tôi làm.
*** Úy trời ơi, QN phải kể thêm chuyện du lịch TQ cho tụi mình nghe đi, mỗi người có kinh nghiệm khác nhau mà. Bí chỉ nói về cách làm ăn của các tours (theo những gì Bí biết) để JB tìm hiểu thêm trước khi đi, vì Bí đi có 1 tuần nên không có nhiều chuyện du lịch để kể.
Bí ơi. Bí viết chính xác luôn , QN không viết được chi tiết như Bí , bởi vậy viết tiếp nghen , cứu bồ dùm , cám ơn lắm….
Comment của Bí Ngô :
QN mà ngưng kể là Bí buồn lắm đó **** Qui nhơn: , hết hứng “phân tích” về các tours luôn.
À, Bí cũng sẽ kể thêm về chuyện bị mua đồ giả ở TQ. Đúng là ghét shopping như vậy mà vẫn bị tụi nó dụ dỗ, mua trà xanh ở Hàng Châu ($150/lb) và trà cúc, toàn hàng giả, dù họ to miệng nói rằng được “nhà nước” bảo chứng.
… Đúng đó Bí , bởi vậy , QN nghĩ lại , tức muốn chết luôn vậy đó , càng nghĩ , càng tức , mấy chỗ của tour đưa tới sắm đồ , tụi nó ăn chia với nhau hết rồi , khách sạn thì good . Có một , hai đêm hơi ẹ , có lẽ ở đó thành phố nhỏ , chỉ có tới mức đó thôi .
QN thích nhất là ăn sáng ở Holidays inn , sạch sẽ , iên tĩnh , toàn khách ngoại quốc , 6.30 sáng là họ bắt đầu mở cho khách , vậy mà 6:00 vợ chồng QN đã có mặt dưới phòng ăn , nhâm nhi café thoải mái hết sức , rồi sau đó mới từ từ ăn uống . Trong ngày QN thích nhất là giây phút này , chứ tới bữa trưa , chiều thì chán lắm , ăn không được, nghĩa là cũng phải ráng ăn , chứ cuốc bộ kiểu đó mà không ăn chịu sao nổi ?? nhưng thấy đồ ăn dọn ra , nói thật …. cả bàn nhìn…. chỉ chỏ…phê bình.., cười… rồi cũng phải ăn….! **** *** Thanks for chia sẻ : Mamacita , J , Bí …… đọc tiếp nhen…!Để ý QN đã biết :*** Vậy US Tours của Bí tốt hơn Grand Holidays của chị QN rồi.
Nghĩ lại , QN thấy rất nhiều người bị gạt , chỉ chuyện mua trà , ngay trong nhóm QN cũng đã có 7-8 người mua giống QN rồi , chưa kể những chỗ khác… …. Thật vậy , tốt nhất đi TQ chỉ nên ngắm cảnh , đi cho biết đó biết đây , chứ đừng mua sắm gì hết , cáí gì cũng mắc , mua cái gì giá cũng trăm đô trở lên , họ làm như khách du lịch tiền nhiều lắm , chăm bẳm móc túi mình không hà … commen from JBùi :
WOW…wow… Kinh nghiem xương mau ho may sis. Cam on BN and QN lan nua nha.. Neu khong noi thi lam ma JB biet day? JB co the sang nam moi di nhung bi gio thi dang collect kinh nghiem (dau buồn hay sung sương hehehe…).
Qui nhơn:
….. Lúc đi TQ , họ có dẫn mình tối chỗ biệt điện mùa hè , mùa đông , ( ở Tô châu, hay Hàn châu ?? ) của Dương quí phi , đúng là vớ vẩn , chẳng có gì , chỉ mấy cái hầm hố , bể tắm , mà hình như họ cũng đã kiến trúc lại , chẳng ra cái gì , nếu họ mà không giảng giải , giới thiệu , mình cũng không biết nó là cái gì , vậy mà cũng bán vé cho du khách coi.. , …. Mình có cảm nghĩ đây là một sự dàn dựng có hệ thống của chính quyền nước này để phát triển ngành du lịch , nhưng họ mắt một lỗi lầm lớn là chỉ chú ý đến phong cảnh , di tích lịch sử , cách móc túi khách du lịch , tạo lợi nhuận , mà quên đi một đều rất quan trọng ở khâu hạ tần cơ sở , đó là những cái rest room quá sức dơ , du khách ngoại quốc tây phương ( có mình trong đó.. ) không ai có thể chấp nhận chuyện này được.
….Thấy… có người khách vô trước , QN còn phải đợi , thì thấy bà khách bên trong , họ không biết cách sử dụng loại bàn cầu chồm hỗm ( mà đa số có ai quen xài kiểu này đâu ???) , nên chảy cả ra ngoài , đứng bên ngoài , người nhân viên thấy vậy , nhiếc móc om sòm , nói tiếng Tàu , chắc là như vầy :” đi cái kiểu gì vậy hả , bộ trên núi mới xuống hả ??,..Mà bà ta rất mất lịch sự , .. đã vậy , còn … đứng đó đợi bà khách bước ra , vừa nguýt , vừa chửi …..? “. Rồi bà vơ cái cây lau nhà , lau lia lịa , nghĩa là bà dùng cây lau tri trét cho đều phần nước tiểu đó khắp phòng miễn sao cho khô , chứ không rửa nước gì cả , mà cái cây lau cũng không hề giặt lại , nghĩa là khắp sàn toàn là những chất thải , thay vì lau sạch. thì bà giúp phân tán chúng cho đều ra , cứ vậy dùng suốt ngày ,… Bí Ngô :
Trước khi đi, Bí cũng nghe nhiều người cảnh cáo Bí là đồ ăn tệ lắm, nuốt không vô, chỉ có ăn sáng trong khách sạn là ngon nhất – nên ráng ăn nhiều vào buổi sáng lót dạ cho cả ngày.
Lúc đến đó, humm… Bữa trưa bữa tối thức ăn ê hề, tuy cách nấu nướng không thuộc loại ngon hảo hạng, nhưng ngon gấp mấy lần mình ăn ở nhà. Soup, thịt, tôm, cá, đậu hũ, các thứ rau quả nên khôn ngán – NGOẠI TRỪ THỨC ĂN TÀU CHIÊN XÀO RẤT NHIỀU DẦU MỠ THÌ KHÔNG THỂ TRÁNH KHỎI.
Ở Bắc Kinh vật giá mắc mỏ, đất đai khô cằn, tuy nhiều món ăn nhưng cách nấu nướng chỉ trung bình. Vịt Bắc Kinh và dumpling thua mấy nhà hàng Tàu ở Los Angeles. Nhưng không có gì để phàn nàn. Ở Bắc Kinh thì ăn nhiều thịt và đậu hũ hơn hơn tôm cá.
Khi xuống đến Tô Châu, Hàng Châu, Thượng Hải thì đồ ăn nấu ngon hơn và tươi hơn. Đặc biệt ở Hàng Châu có món “gluten” (không biết tiếng Việt), giống như đồ chay, nhưng rất ngon. Ở Vô Tích có món tép địa phương cũng lạ miệng lắm. Dumpling Thượng Hải thấy cũng không ngon bằng dumpling TH bán ở LA, nhưng không tệ, ăn hết trơn. Bởi vậy , khi bước vô , dù thấy khô ráo , nhưng vẫn thúi là vậy , chắc tại ăn lương chết đói , nên họ không care , chỉ làm chiếu lệ… cho có thôi…. dân trí còn thấp quá… còn lý do họ không bỏ giấy ra… … nghe nó bỏ ra là bị chôm liền , nên họ chịu không nỗi…… Ớn thiệt !… …. Lúc ở khách sạn ăn sáng , QN có nói chuyện với mấy người du khách từ Pháp , Đức , ai cũng chửi , ai cũng nói lần đầu cũng là lần cuối , vì dơ dáy quá , làm họ kinh hoàng. Có một bà người Ý , bả nói bả NÍN nguyên ngày , cho tới lúc về khách sạn…., không cách gì xài được mấy cái nhà cầu dọc đường này .
QN thấy rõ ràng , lúc tới trung tâm bán ngọc thạch , cũng như ở cái Bảo tháp gì đó , quên mất tên…, ngay cả những trung tâm lớn , khách du lịch rất đông như vậy , mà mấy cái nhà cầu ấy vẫn hôi thúi nồng nàn , không chịu nổi , nhìn thì rất mới , rông rãi , có nhân viên vệ sinh túc trực quét dọn …. nhưng sao hôi thúi dữ vậy ??? ,
May sis that la co tam hon thi sĩ. Vua ke chuyen du lich vua long tinh cam cua minh : vo nua… Tuyet quá! May sis cang viet, cang gay hung thu ngươi đọc …
B í tìm đâu ra mấy câu thơ hay vậy , điển tích xưa , thấy vậy nhắc lại cũng ngậm ngùi đó Bí à , Tourguides của QN cũng giảng giải nhiều lắm , nhưng họ nói bằng Anh ngữ , nên mình chẳng biết ai , phải nói tên VN thì mình biết liền , chỉ có mấy chuyện như Dương quí Phi & Đường minh Hoàng thì QN đoán được mà thôi , còn tên tiếng Tàu thì ngọng ***Mamacita :
.. J ơi , QN cùng thời , cùng lớp với chị Q Hương nhà Đại chúng , đi đâu cũng có nhau 5 mạng thân thiết , thời đó cũng nhiều người biết tiếng .( tiếng …. tơ đồng…Ha .. ha.. ha …!)..
Bây giờ mỗi khi QN nghe lại bài ” The way we were ” của Barbara streisand hát là QN phê lắm , nhớ lại nhiều thứ… cái thuở mà : ….. em có một trái tim ….. để đâu em quên mất ….. hình như hồi mới iêu ….. em đưa cho anh cất… Đã qua rồi…..híc..híc.. hic…khóc một giòng sông… .
*** Bí Ngô :
Thích bài thơ tiếng Anh ” the way we were ” này lắm chị QN. Bí không bao giờ “dám” đọc thơ tiếng Anh (sợ không hiểu hết ý), nhưng bài này dễ hiểu và làm nhớ lại một thời xa xưa.
Chuyện thời mới lớn của chị nghe dễ thương đó chị QN. Hôm nào chị và JBui mở thread mới kể chuyện về Qui Nhơn cho Bí nghe đi. Bí chưa bao giờ được đặt chân đến Qui Nhơn. Khi nghe đến “Qui Nhơn” là Bí nghĩ ngay đến mộ của nhà thơ Hàn Mặc Tử ở đó… Đó là tất cả những gì Bí biết được về QN. Bí có cái tật nghe địa danh nào được nhắc trong ca dao hay thơ văn là muốn đến nơi đó… dù chưa chắc nơi đó đã nổi tiếng….
Chị QN làm em tức cười quá, em sợ cái tối không trăng không sao ấy làm chị trùm mền ngủ kỹ luôn chứ kể chuyện gì nổi. Trời tối om chán ngấy, nhưng ngủ mới phê
***
Hi ! ACE, đi Trung quốc :
*** Cô Thắm :
Đọc xong chuyện đi TQ của 2 chị đã quá,
học hỏi được rất nhiều, em chưa đi bao giờ nhưng sau khi nghe 2 chị kể hỏng có muốn đi lun.
Cám ơn 2 chị kể chuyện …
**** Qui Nhơn :
Phố Xưa ơi chúng tôi nghĩ giống QN đó , Cũng nên đi một lần cho biết , vì bên đó có nhiều cảnh rất đẹp , có nhiều cái mà nơi khác không có , chỉ là đừng mua sắm gì nhiều thôi ,
Đồ ăn thức uống thì độc hại , nữ trang , quà lưu niệm , mỹ phẩm… chỉ lóng lánh bên ngoài , nhưng phẩm chất rất tồi , ( mấy chiếc vòng mua cho con gái , đeo mấy lần đã gãy , dzụt rồi ) .
Mấy hũ kem làm bằng ngọc trai & sâm mua về QN cũng dzụt không dám xài…… chị chồng mua chiếc vòng cẩm thạch mấy trăm , đụng sơ (? ) cũng bể rồi … Trà thì mua về lạt xèo , trong khi uống thủ ở đó thì thơm ngát ?
Tóm lại , đi với tính cách du lich cho biết thì được , chứ đừng mua gì hết , đi không về không , để túi tiền còn nguyên vẹn , và về tới nhà tâm trạng thư thái , khỏi tức …
TQ là nơi duy nhất mà QN không hề có dự định đến lần thứ hai …, những nơi đi qua khác , QN đều nuối tiếc , muốn đi lần nữa khi có dịp …
CT – Cám ơn sis , lóng rày QN bận quá , chạy vô , chạy ra thôi , không ngồi lâu viết bài được , QN chỉ viết được khi nào tâm trạng thư giãn , rảnh rỗi thôi …( lại hẹn…) Cái lưng vẫn còn rêm , có đêm thức giất , ngủ lại không được , làm như ” tẩu hoả nhập ma ” vậy đó … ráng chịu đựng thêm một thời gian nữa chúng tôi sao ?? Cám ơn Sis quan tâm . QN cũng rất thích ghẹo Bí , nói thật … không hiễu sao , QN thấy Bí rất dí dõm , và sâu sắc ( xấu ) , có nhiều cái hay lắm , … dù chưa bao giờ gặp mặt …. PS: Chuyện dài Trung quốc còn rất nhiều … nhưng … xin tạm dừng ở đây . Hẹn trở lại vào dịp khác Bài này QN rinh dzìa từ : forum chotnho.com